Trong cuộc đời làm giáo viên của tôi đã trải qua rất nhiều đời hiệu trưởng. Mỗi người đều có một tính cách riêng, cách làm việc riêng, không ai giống ai. Nhưng người lãnh đạo tôi thích nhất là cô Phan Thị Thanh Tâm. Hiệu trưởng của tôi hiện nay.

Là người đứng đầu của trường Tiểu học Nhân Chính. Cô luôn gương mẫu đi đầu trong mọi chủ trương, chính sách, đường lối của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước và là người luôn gương mẫu đi đầu trong mọi hoạt động từ thiện của trường, của phường và địa phương…cô là người có nhiều công sức xây dựng tập thể trường đoàn kết, thân thiện. Nhiều năm qua liên tục đạt danh hiệu trường Tiên tiến.
Nói về tuổi đời, cô Tâm ít hơn tôi vài tuổi, chắc cũng ít trải nghiệm hơn tôi, điều tôi muốn nói hôm nay không phải về tuổi tác mà tôi muốn nói về đức tính của cô.Tâm là một người có đức tính tốt, dễ gần, thẳng thắn, thật thà mà cái tính thật thà này nhiều người nhận xét là không khéo. Vì người thẳng thắn, thật thà thì nghĩ sao nói thế, không để bụng, không giận ai, không thù ghét ai. Đấy chính là tính cách của Tâm, những đức tính này của Tâm không phải chỉ riêng tôi mà tất cả đồng nghiệp giáo viên, nhân viên trong trường đều nhận thấy trong cách hành xử, ứng xử hàng ngày của cô với mọi người.
Thú thật, lúc đầu khi biết trường mình sẽ đón nhận một cô hiệu trưởng mới, tuổi đời còn trẻ, chưa nhiều kinh nghiệm, đã từng là giáo viên dạyâm nhạc trước khi là giáo viên chủ nhiệm, trong lòng tôi cũng như không ít giáo viên của trường không khỏi băn khoăn lo lắng. Cũng có nhiều nghi ngờ, nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu: Liệu cô ấy có lãnh đạo được giáo viên trường mình không? Giáo viên có tuân thủ, có phục tùng không khi mà Hiệu trưởng còn trẻ và chưa có kinh nghiệm như thế? Mọi việc có được tốt không? Trường mình sẽ như thế nào? Rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu... Vậy mà thời gian thấm thoắt đã trôi qua thật nhanh. Cô Tâm đã làm Hiệu trưởng trường tôi được gần 3 năm. Cảm nhận của tôi lúc này về người hiệu trưởng của mình là sự tôn trọng và nể phục cô ấy. Tôi tôn trọng và nể phục cô ấy vì cách hành xử hàng ngày của một Hiệu Trưởng với giáo viên rất thân thiện và cởi mở. Cũng vì cô ấy là sếp của chúng tôi, cô ấy có quyền được tôn trọng và nể phục. Tôi không hề nịnh bợ khi nói câu này mà tôi thực sự tôn trọng và yêu quí Tâm ở cách hành xử của cô với cấp dưới của mình, người dưới quyền mình, không hề quan cách, không hách dịch, không cậy quyền, cậy thế mà rất tình người, rất gần gũi, rất chân thành cởi mở, tạo cho giáo viên sự gần gũi, thân thiện không bị áp lực trong công việc cũng như khi giao tiếp, tiếp xúc với cô. Giáo viên chúng tôi cảm thấy không bị căng thẳng mệt mỏi trong môi trường làm việc, mà cảm thấy vui vẻ mỗi khi đến trường, đến lớp với học sinh. Tôi thấy cách quản lý của Tâm rất hay, thoải mái thân thiện với cấp dưới nhưng cũng không dễ dãi để người khác coi thường. Đó là điều mà không phải người lãnh đạo nào cũng làm được.
Không biết mọi người nghĩ sao, quan điểm như thế nào nhưng với riêng tôi, một người lãnh đạo giỏi là người biết dùng đúng người, đúng việc, biết lắng nghe ý kiến của cấp dưới, hiểu được tâm tư nguyện vọng của cấp dưới, tôn trọng người dưới quyền của mình. Người lãnh đạo giỏi là người không dùng uy quyền của mình để ép buộc cấp dưới mình phải làm theo răm rắp mà người quản lý giỏi phải là người tạo cho cấp dưới của mình một niềm tin tưởng, một chỗ dựa để họ làm việc một cách tự giác, chủ động trong công việc mới đạt hiệu quả cao. Điều này nói thì dễ mà làm được thật không dễ bởi không phải ai cũng chan hoà thân thiện với cấp dưới của mình. Điều này cô Tâm đã làm được. Cô là một người lãnh đạo bình thường giản dị, nhưng vui vẻ thân thiện. Người lãnh đạo ấy biết hết lỗi của giáo viên nhưng không bắt bẻ, không nguyên tắc cứng nhắc mà chỉ nhắc nhở để giáo viên tự sửa chữa, cho giáo viên cơ hội để sửa, chuyện to thành nhỏ, chuyện nhỏ thành nhỏ hơn... Tôi biết có nhiều người làm lãnh đạo họ rất bảo thủ và cho rằng điều gì lãnh đạo nói cũng đúng, và khi lãnh đạo nói là không ai có quyền phản bác lại. Họ không thích bị người khác phản đối hay cãi lại lời mình có đúng vậy không? Cũng như trong gia đình bố mẹ luôn luôn đúng? Điều đó có chắc không? Tôi nghĩ là không? Không phải cái gì cha mẹ cũng đúng. Nhưng có phải cha mẹ nào cũng dám nhận lỗi trước mặt con cái là điều này, việc nọ mình chưa đúng không? Rất ít, rất hiếm vì cái tôi của họ quá lớn và vì họ là cha mẹ của mình....
Tôi cũng biết không phải người lãnh đạo nào cũng sẵn sàng nhận những thiệt thòi về bản thân mình, ví dụ như danh hiệu thi đua khen thưởng...Vì họ nghĩ rằng tôi là lãnh đạo cao nhất ở đây, thì thành tích gì giáo viên đạt được cũng phải có công của tôi chứ... Nhưng ở cô Tâm thì khác, suốt 3 năm qua tôi chưa thấy cô nhận bất kì danh hiệu nào cho bản thân mình. Danh hiệu nào cô cũng nói người này, người khác xứng đáng hơn tôi. Cô luôn đặt quyền lợi của người khác lên trước bản thân mình, từ những việc nhỏ bao giờ cũng nhận những thiệt thòi về mình. Cô cũng đỡ đầu cho 1 học sinh bị ung thư máu Nguyễn Bảo Ngân - lớp 5A3, mua quần áo đồng phục, sách vở cho học sinh Hoàng Văn Minh Đức - lớp 1A2 bị ung thư bàng quang ngay khi con đăng ký nhập học, quyên góp từ thiện của các cấp các ngành, bao giờ cô cũng là người đóng góp nhiều nhất. Là người đến trường sớm nhất, ra về muộn nhất, vất vả nhất và cũng chịu nhiều thiệt thòi nhất, không bao giờ kêu ca phàn nàn hay than vãn, kể công... Mặc dù không bao giờ cô nói ra nhưng tất cả giáo viên chúng tôi đều biết, đều nhìn thấy. Chính vì thế mà chúng tôi rất yêu mến Hiệu Trưởng của mình.
Tôi cảm thấy trường mình rất may mắn khi có cô Tâm làm Hiệu Trưởng. Tôi cũng rất biết ơn vì Hiệu Trưởng trường tôi đã từng là một giáo viên dạy Âm nhạc nên rất hiểu những thầy cô bộ môn như chúng tôi.

Hình ảnh thân thiện, hòa đồng của cô Phan Thị Thanh Tâm.

Hình ảnh cô Tâm trong công tác từ thiện của trường.

Cô Tâm cùng các đảng viên trong Đại hội Chi bộ nhiệm kỳ 2020-2022
Tóm lại, dù bạn là ai? Bạn giữ chức vụ gì? Đứng ở cương vị nào? Hãy sống làm sao để mọi người luôn nhớ về bạn, yêu mến và trân trọng bạn, đó là điều hạnh phúc. Với tôi, cô giáo Hiệu trưởng Phan Thị Thanh Tâm là người hạnh phúc nhất vì cô không chỉ được giáo viên chúng tôi trân trọng mà còn được phụ huynh tin tưởng và học sinh rất yêu mến cô.