ẤM TÌNH YÊU THƯƠNG TRONG NGÀY MƯA BÃO
Cơn bão số 10 và hoàn lưu của nó đã gây ra mưa lớn trên diện rộng ở nhiều vùng trên đất nước ta trong đó có thủ đô Hà Nội. Chiều ngày 30/9/2025, sau nhiều ngày mưa lớn, các tuyến đường dẫn vào Trường Tiểu học Nhân Chính và nhiều tuyến đường quan trọng của thành phố đã bị ngập sâu. Khi phố phường chìm trong biển nước, nhiều người vội vã tìm nơi trú ẩn hoặc cố gắng tìm cách trở về nhà. Trong tình thế bất lợi của thiên tai, tại trường Tiểu học Nhân Chính, một câu chuyện giản dị, ấm áp về tình người, tình đồng nghiệp đã được viết lên.
Ngày hôm ấy, mưa như trút nước kéo dài suốt nhiều giờ khiến các tuyến đường bị ngập sâu, việc đi lại trở nên vô cùng khó khăn. Nhiều thầy cô giáo sau giờ làm việc đã không thể về nhà vì đường sá bị chia cắt. Điều đáng nói là không chỉ có các thầy cô mà một số học sinh cũng bị mắc kẹt tại trường do cha mẹ các em chưa kịp hoặc không thể đến do mưa bão, đường ngập. Trước tình thế đó, không một ai đắn đo hay lưỡng lự, các thầy cô giáo đang bị mắc kẹt đã quyết định ở lại trường, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho các em học sinh thân yêu. Dù mệt mỏi và lo lắng cho gia đình mình, tất cả đều dồn hết tâm trí chăm sóc, trấn an và tổ chức các hoạt động nhẹ nhàng để các em quên đi nỗi sợ hãi, yên tâm chờ đợi người thân đến đón. Các thầy cô đã thay phiên nhau giữ liên lạc với phụ huynh, cập nhật tình hình sức khỏe và tâm lý của các em. Sự kết nối kịp thời này đã giúp bố mẹ các em yên tâm hơn rất nhiều khi biết con mình đang được chăm sóc chu đáo, ấm áp trong vòng tay của thầy cô. Hình ảnh các thầy cô dịu dàng dỗ dành, ân cần trò chuyện, cùng chơi với các em trong một buổi tối mưa bão là hình ảnh đẹp về tinh thần trách nhiệm và tình yêu thương vô bờ bến.
Tình yêu thương, sự sẻ chia không chỉ đến từ các thầy cô ở lại mà còn được tiếp sức từ những người may mắn hơn. Những cô giáo có nhà gần trường dù đường ngập sâu đến thắt lưng đã không quản ngại khó khăn, lội bì bõm trong nước lũ, mang theo những món đồ tiếp tế ấm áp. Cô Nguyễn Thị Thu Huyền sau giờ dạy không ngần ngại về nhà tự tay nấu nồi cơm, bát canh nóng hổi rồi đội mưa, dầm mình trong nước mang sang trường cho các đồng nghiệp và học sinh. Cô Chu Thị Hòa cũng lo lắng cho đồng nghiệp ở trường bị đói, vừa về đến nhà chỉ kịp hỏi han chồng con đôi chút đã vội nhanh chân đạp mưa, rẽ nước mang những chiếc bánh, gói mì tiếp tế thêm thức ăn, nước uống cho "đại gia đình" đang kẹt lại. Bữa cơm giản dị nhưng chứa chan tình người ấy đã tiếp thêm năng lượng và sự ấm lòng cho các thầy cô chưa thể về nhà. Buổi tối, cô Lê Thuý Hiền đã bất chấp đường sá ngập nguy hiểm, đến trường để động viên, chia sẻ cùng các thầy cô ở lại. Sự xuất hiện và lời hỏi thăm chân thành của các cô như một liều thuốc tinh thần quý giá với người đang lo lắng.

Đồ tiếp tế của cô Huyền, cô Hoà ấm áp không khí gia đình
Cô Hiền vượt đường ngập ra động viên các đồng nghiệp
Nụ cười tươi của những người ở lại trường đêm đó
Đêm mưa bão tại Trường Tiểu học Nhân Chính có lẽ sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ không chỉ với các em học sinh mà còn với chính những người "lái đò" tận tụy. Nó không chỉ là một đêm vượt qua khó khăn mà còn là minh chứng rõ ràng nhất cho tình đồng nghiệp thương yêu, sẻ chia và ấm áp. Trong bối cảnh thiên tai, tình người càng trở nên quý giá. Hành động tự nguyện ở lại với học sinh, sự sẻ chia không điều kiện của các thầy cô giáo trường Tiểu học Nhân Chính là một tấm gương sáng về tinh thần trách nhiệm và lòng yêu thương, xứng đáng được lan tỏa và ca ngợi.
Tác giả
Nguyễn Hồng Việt