Thật khó để có thể nói về một cá nhân, về gương hiếu học của một gia đình; và cũng thật khó để bắt đầu câu chuyện về một gia đình hiếu học. Là bởi vì quan niệm của mỗi cá nhân về sự hiếu học cũng rất rộng mở. Nhưng vì có thời gian công tác bên cạnh chị ấy nên tôi nhận thấy gia đình chị ấy thực sự là một gia đình hiếu học. Trong bài viết về “Gương người tốt việc tốt” này, tôi muốn nhắc đến chị Phạm Thị Oanh, giáo viên trường Tiểu học Nhân Chính.

Chị Oanh rạng rỡ trong tà áo dài truyền thống
Học tập là nhu cầu tất yếu để tích lũy kiến thức, sự hiểu biết và kỹ năng sống, để lao động có năng suất hơn, để đáp ứng được yêu cầu của công việc, lĩnh vực nghề nghiệp mà mình đang gắn bó, tạo lập cuộc sống. Chị ấy luôn tâm niệm những điều đã đúc rút được thông qua học tập, học tập là hạt giống của kiến thức, kiến thức là hạt giống của hạnh phúc, đường đời là chiếc thang không nấc chót và việc học là quyển sách không trang cuối cùng. Tất cả chúng ta ngồi đây, chắc ai cũng nhớ câu nói nổi tiếng của Vla-di-mia I-lích Lê-nin "Học, học nữa, học mãi" hay câu nói của Bác Hồ "Học ở trường, học trong sách vở, học lẫn nhau và học ở nhân dân"...
Do điều kiện và hoàn cảnh gia đình, đến nay chị Oanh chỉ mới tốt nghiệp cao đẳng chính quy, chuyên ngành giáo dục tiểu học, đã hơn 22 năm gắn bó với nghề và cũng ngần ấy chuyến đò đưa các thế hệ học trò qua dòng sông tri thức, để hoàn thiện mình và đáp ứng yêu cầu chuẩn hóa giáo viên của Thành phố Hà Nội trong nay mai, chị ấy lại tiếp tục đăng kí học tiếp đại học.
Chị ấy lập gia đình năm 1999, chồng là một sĩ quan quân đội, đóng quân ở rất xa, mãi tận Tây Nguyên, mỗi năm được khoảng 30 ngày phép về với hậu phương. Cũng chính anh ấy là người mà luôn được vợ con trân trọng và khâm phục vì nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ để tích lũy một lượng kiến thức, hiểu biết rất lớn, là từ điển sống cho vợ và các con. Anh nhập ngũ từ năm 1991, đến nay đã gần 29 năm thì có tới nửa số thời gian anh ấy theo học các loại hình đào tạo từ đại học đến cao học và các khóa học bổ sung, thay đổi rất nhiều cơ quan, đơn vị, trường lớp từ Tây Nguyên, Thanh Hóa đến Hà Nội. Và giờ đây, chồng chị ấy là sỹ quan cao cấp, công tác tại một cơ quan thuộc Bộ Quốc phòng.

Gia đình chị Oanh luôn đầm ấm và hạnh phúc
Con gái lớn của chị năm nay đang học năm thứ nhất Khoa Quốc tế Đại học quốc gia Hà Nội, ngành Kinh doanh quốc tế, chương trình đào tạo bằng tiếng Anh; con chuyển trường ra Hà Nội cùng bố được 4 năm. Trong sự thay đổi, trường, lớp, bạn bè, nhưng cháu cũng vẫn 4 năm liền đạt danh hiệu học sinh giỏi. Một tháng trước đây, cháu vừa thi và đạt được IELTS 6.5; cùng đợt đó, cháu cũng đã kịp học và lấy luôn 2 bằng xe máy và ô tô. Đó cũng là quan điểm nuôi dạy con của vợ chồng chị ấy, ngoài việc động viên con học tập tích lũy kiến thức, còn phải tạo điều kiện cho con trang bị cho mình những kỹ năng sống cần thiết trong môi trường, xã hội hiện đại.

Cháu thứ 2 năm nay đang học lớp 6A0 trường Chuyên Lương Thế Vinh, cháu cũng nỗ lực vượt qua tỷ lệ 1 chọi 5 để vào được trường này. Những năm tiểu học, cháu đều hoàn thành xuất sắc nội dung học tập và rèn luyện. Ngoài học tập tại trường, nhiều năm qua, cháu đều theo học tại trung tâm Anh ngữ và tham gia các lớp năng khiếu vẽ, hội họa.
Sự học của gia đình chị ấy, tuy không to tát, nhưng tôi nhận thấy đó là sự nỗ lực, hiếu học, đam mê, biết hy sinh, vun vén của mỗi thành viên trong gia đình để mỗi người đều đạt được một cái đích mình mong muốn. Gia đình chị ấy nhận thức rằng, học tập là công việc suốt đời, không ngừng nghỉ. Con người chúng ta từ chỗ không biết gì, nhờ quá trình học tập, tích lũy kinh nghiệm mà có kiến thức - kĩ năng. Công việc ấy tiếp diễn bao đời nay. Biển học thì vô cùng, không ai có thể khẳng định mình đã nắm chắc mọi thứ, vì vậy phải liên tục học tập, học tập bằng nhiều hình thức. Chị ấy cũng mong muốn tất cả mọi người chúng ta hãy coi học tập là cuốn vở không trang cuối, từ đó, tự mình tiếp tục học tập và truyền thụ cho các thế hệ con cháu phương châm sống của những người cầu tiến, khát khao vươn tới chiếm lĩnh tri thức nhân loại và biết làm cho cuộc sống của mình có giá trị thực sự. Đồng thời phê phán những người tự bằng lòng với sự hiểu biết của mình, tự mãn, tự phụ hoặc ngại khó, biếng nhác, lười học tập...

Tổ ấm đáng ngưỡng mộ của chị Oanh
Là một giáo viên, chị ấy hiểu rằng, học tập suốt đời là việc phải làm và cần làm nhưng cũng cần có phương pháp dạy và học để có kết quả thật tốt. Việc dạy và học còn phải gắn với những động cơ, mục đích đúng đắn thì việc mới mang lại những ý nghĩa, giá trị đích thực cho cuộc sống bản thân và những người quanh ta. Cũng từ ý nghĩa ấy, việc học tập có thể được coi là niềm vui và hạnh phúc của đời mình. Học để mở mang kiến thức, nâng cao tầm nhìn và để có trình độ, khả năng phục vụ cho đất nước, cho nhân dân, đáp ứng yêu cầu của thời đại.
Những kết quả trên đây của gia đình chị so với nhiều gia đình khác là hết sức khiêm tốn. Song đó là kết quả của sự cố gắng và nỗ lực của cả gia đình chị. Đồng thời đó cũng là biểu hiện cho tinh thần vượt khó, hiếu học. Chị và gia đình xứng đáng là tấm gương sáng cho tôi noi theo.