Thấp thoáng bóng dáng gầy gò, lom khom nhặt lá trên sân trường, dắt xe chỉ dẫn cho các cháu học sinh , các bậc phụ huynh đó là công việc hằng ngày rất đỗi bình dị nhưng không thể thiếu được của chú bảo vệ trường tôi – chú Nguyễn Văn Đức . Nhìn công việc của chú thì ai cũng nghĩ rất nhàn nhạ và đơn giản nhưng lại vô cùng vất vả và đòi hỏi sự tỉ mỉ , chỉnh chu . Chú hướng dẫn khách , phụ huynh học sinh đến liên hệ trường, ra vào cổng với cái nắng của buổi trưa hè oi bức hay phải chịu những cơn mưa tầm tã làm ướt cả bộ đồng phục. Ấy vậy, công việc này theo chú đã hơn 20 năm, nhưng chú luôn làm việc với thái độ nghiêm túc nhưng không bao giờ quên giữ nụ cười niềm nở trên môi , sự gần gũi và thân thiện khi hướng dẫn khách. Vào mùa đông lạnh giá, cứ 5h sáng, thời gian mà có lẽ không ít người trong chúng ta còn đang say trong giấc ngủ, nhưng đây lại là thời gian chú bắt đầu ngày mới cho công việc của mình. Chú dậy sớm quét sân, tưới hoa , chăm sóc từng ly từng tý cho những gốc cây, những khóm hoa . Những bồn cây cảnh luôn được cắt tỉa gọn gàng , tưới nước thường xuyên nên lúc nào cây cảnh , hoa trường tôi cũng tươi tắn , rực rỡ .
Hôm nào cũng vậy, chú cũng đi quanh khuôn viên của nhà trường kiểm tra kĩ mọi ngóc ngách, hành lang các lớp học để chuẩn bị cho một ngày mới , đón các cháu đến trường . Vẫn đôi chân thoăn thoắt ấy, vẫn bóng dáng bé nhỏ gầy gò ấy , vẫn những giọt mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt và trên tấm lưng nhiều sự chịu đựng , vất vả ấy nhưng vẫn ánh lên niềm vui trong công việc . Tôi đặc biệt chú ý khi và cảm phục thấy chú không cáu gắt bao giờ . Học sinh lứa tuổi tiểu học nghịch ngợm , hiếu động, luôn chạy nhảy, nhưng những lúc như thế chú thường nhắc nhở các cháu . Giờ tan học ra về các cháu vẫn ngoảnh đầu quay lại chào ông/ bác Đức “bảo vệ" : “ Mấy đứa nhỏ tôi coi như con cháu trong nhà, mà được các cháu yêu quý , tôi cũng thấy mình trẻ ra ”. Khi màn đêm buông xuống , mọi người đã chìm vào giấc ngủ , trời nóng cũng như trời lạnh , ngày nắng cũng như ngày mưa , chú lại đi một vòng trên hành lang các lớp học , kiểm tra xem các cánh cửa sổ đã đóng , cài kĩ chưa , đi kiểm tra tất cả các phòng học của khu nhà A, B ,C xem tất cả mọi thứ đã gọn gàng chưa . Việc làm nghe có vẻ đơn giản nhưng lại vô cùng cực nhọc và đòi hỏi tính cảnh giác cao, và dường như với những công việc thường xuyên ấy, cái hình dáng quen thuộc của chú đã in sâu vào tâm trí của những học sinh, phụ huynh và thầy cô trường tôi.
Với nụ cười thân thiện , gương mặt đã nhiều nếp nhăn , bóng dáng gày gò ấy khiến chúng tôi thấy vô cùng ấm áp . Giữa đời thường cần lắm những con người bình dị như chú. Trên đời có những người chẳng cần làm những điều to lớn nhưng họ vẫn là điểm nhấn đẹp cho cuộc đời này.