Đã bao người ao ước một lần đặt chân đến Trường Sa, được lênh đênh trên sóng nước, được sống cuộc sống của một người lính đảo thì hãy theo chân anh Nguyễn Quốc Long trải nghiệm cảm giác ấy.
Anh chỉ là một người dân bình thường với công việc kinh doanh tự do nhưng với trái tim của một nghệ sĩ, một tấm lòng luôn hướng về Tổ quốc, anh sẵn sàng tham gia ủng hộ một phần nhỏ bé về vật chất, tinh thần cho các chiến sĩ canh gác nơi đầu sóng ngọn gió của đất nước.
Mỗi chuyến đi của anh lại truyền cảm hứng cho biết bao nhiêu bạn bè, đồng nghiệp, những người con đất Việt thêm yêu và tự hào về đất nước, sẵn sàng cống hiến cho đất nước.
"Bài thơ được bắt đầu với khi ngồi câu đến 2 giờ sáng với anh Sơn, hoàn thành ngay khi trên đảo Colin về, sau lễ tưởng niệm các chiến sĩ ngã xuống ở Gạc Ma.
Ban đầu chỉ đơn giản là những cảm xúc viết cho 1 nhóm nhỏ, rồi được đưa lên đọc trên tàu, rồi được ghi âm và phát lại vài lần trên tàu, được chính trị viên tàu đánh máy và in để tặng mọi người, lấy đi nước mắt và cảm xúc của nhiều người trên tàu.
Thật sự là một kỷ niệm không quên được, để từ đó được nhiều người gọi là nhà thơ, có thêm được những người bạn mới, mà đánh đổi bằng tiền cũng không thể có được.
Tôi yêu mọi người trên chuyến tàu KN290."
Trường Sa.
Nửa đêm vẫn chưa ngủ
Cùng ngồi câu cá thu
Sống thử đời thuỷ thủ
Thấy mình thật ngu ngơ.
Có rất nhiều câu chuyện
Không thể viết bằng lời
Của những người lính đảo
Giữa ngàn trùng xa xôi.
Thương lắm Trường Sa ơi
Nếu chẳng đi, chẳng biết
Biển đảo của quê hương
Để sống không hối tiếc.
Biển không phải chỉ biếc
Mà còn có sóng ngầm
Trong lòng người lính đảo
Vẫn day dứt, âm thầm.
...
Tôi đi. Tôi đã thấy
Trên biển đảo Trường Sa
Mộ của người đã ngã
Khi tuổi xuân chưa qua.
Tôi đi mới nhận ra
Đâu đảo chìm, đảo nổi
Để biết Việt Nam ta
Chịu từng cơn sóng dội.
Tôi đi. Tôi mới biết
Những lính đảo xa quê
Con đang còn thơ bé
Bố bao lâu chưa về.
Tôi đi. Tôi mới hiểu
Mình may mắn nhường nào
Hơn ngàn lần lính đảo
Giữa biển khơi thét gào.
...
Lại 1 đêm không ngủ
Dấu nước mắt vào trong
Nghĩ về người lính đảo
Thấy day dứt trong lòng.
Tự gấp cánh hạc giấy
Trên chuyến tàu Trường sa
Tưởng nhớ những chiến sĩ
Ngã trên đảo Gạc Ma.
Hứa một ngày tôi sẽ
Quay trở lại nơi đây
Góp một phần rất nhỏ
Cho biển đảo tương lai.
Biển đêm dẫu ngủ say
Nhưng đảo luôn còn thức
Từng tấc đất quê hương
Phải giữ cho bằng được.
Nếu máu trong lồng ngực
Vẫn đỏ như màu cờ
Tôi hứa mãi không thể
Quên Trường Sa bao giờ.
Trường Sa 02/05/2017